Tôi thường nghe nói những con người đất mũi Cà Mau hiền hòa, chân chất mà chưa có khi nào được trải nghiệm điều này, cho tới khi được nói chuyện với ông Lê Chí Nguyện (huyện Trần Văn Thời, Cà Mau). Ông kể về bệnh run tay do rối loạn thần kinh thực vật ở tuổi ngũ tuần. Phải mất mấy năm trời ông mới tìm được cách giảm run để bỏ miếng cơm vô miệng không bị vung vãi ra ngoài.
Nếu nói về độ kiên trì thì chắc ít người được như ông. Có đến 4 năm liền ông đi khám chỉ để tìm nguyên nhân gây run chân tay nhưng cả chừng ấy năm, kết quả khám vẫn là “run tay do rối loạn chức năng thần kinh thực vật”. Chỉ vì chẳng biết thần kinh thực vật là gì, vì sao nó lại gây ra chứng bệnh run tay. Ông cảm thấy nguyên nhân gây bệnh mơ hồ nên hết lần nọ đến lần kia vẫn đi khám. Mỗi lần đi là một lần nuôi hy vọng bệnh run tay của mình là do một căn nguyên khác gây ra và có thể chữa được. Chứ không phải có kết cục buồn như bác sỹ nói “run do rối loạn thần kinh thực vật khó chữa. Nó có thuyên giảm được hay không còn là do cơ địa của mình nữa”.
Là người điềm đạm nên cho dù chứng bệnh run tay rất bất tiện trong sinh hoạt nhưng đôi khi ông phải vờ đi như không có bệnh. Bệnh run tay do thần kinh thực vật bị nhiễu loạn chức năng kể cũng lạ. Cứ cầm vật nặng hẳn thì tay lại không run nhưng hễ cầm các vật nhẹ như chén cơm, cốc nước, cài cái khuy áo hay rót chén nước mời khách là hai tay lại run bần bật.
Thật khó để giải thích với mọi người xung quanh rằng ông ngại khi phải từ chối tới những nơi đình đám, tiệc tùng. Vì đôi tay run không điều khiển được, cầm đũa ăn cơm gắp thức ăn là chệch ra ngoài, cầm cốc uống nước cũng sóng sánh đổ. Ông luôn ngại và sợ mọi người nhìn thấy mình run rẩy bối rối, vụng về của mình. Rồi có việc gì cần viết lách ông cũng đành chịu, những con chữ nguệch ngoạc không thành.
Ông Nguyện luôn thầm ao ước một ngày tay không còn run rẩy để sinh hoạt cho thoải mái
Trái ngược với vẻ điềm tĩnh, phớt lờ chứng bệnh run tay ở bên ngoài, bên trong ông vẫn đau đáu mỗi ngày tìm kiếm cách chữa bệnh run chân tay và nuôi hy vọng chữa được bệnh run chân tay. Một ngày, ông lên mạng gõ dòng chữ “ phương pháp điều trị run tay”, rồi “thực phẩm chức năng cho bệnh run tay” đều nhìn thấyVương Lão Kiện - sản phẩm giảm run tay đã có nhiều người sử dụng tốt. Tin vào linh cảm đây sẽ là sản phẩm phù hợp cho mình, ông bắt đầu mua uống.
Thấy nhiều người chia sẻ, họ uống vài ba tháng là triệu chứng run tay chân, run cằm, run môi đã đỡ còn ông uống đến 6 tháng chưa thấy dấu hiệu cải thiện như ông tin ở linh cảm của mình. Vì từ khi uống thấy người thoải mái, không còn hồi hộp, tinh thần phấn chấn hơn hẳn. Nhớ lại vài năm trước bác sỹ cũng bảo rối loạn chức năng thần kinh thực vật khó chữa nên ông vẫn kiên trì uống với cách nghĩ mộc mạc như chính con người ông.
“Tôi nghĩ sử dụng sản phẩm nào thì cũng cần thời gian mới có tác dụng chứ không thể nhanh được. Chứ thí dụ mình sử dụng vài ba tháng mà không hết bỏ qua đằng khác, có thể mình chưa thực sự quyết tâm. Mình đã sống chung với cái bệnh này mấy chục năm trời, thì làm sao có thể hết nhanh ngay được”
Ông kể, cứ uống hết ông lại mua mỗi lần 10 hộp. Tới đợt thứ 5, run tay đã cải thiện 70% và từ đó tình trạng run tay cải thiện rất nhanh. Chưa uống hết số hộp Vương Lão Kiện đã mua ông đã thấy: Ông tiếp tục sử dụng, thành quả của sự kiên trì đó là việc cầm nắm dễ dàng hơn: “Bê cốc nước không còn đổ, chữ viết của tôi không còn nguệch ngoạc nữa, nét nào ra nét đó gần giống như thời chưa bị run và điều chỉnh được theo ý của mình rồi. Tôi đánh giá các biểu hiện run giảm 90% giờ chỉ còn độ 10% nữa thôi”.
Nay run tay giảm, ông có thể làm mọi việc dễ dàng! (ảnh minh họa)
Trước khi kết thúc buổi chuyện trò, ông chân chất dặn dò “Tôi chia sẻ ai đó họ tin thì tin không tin thì tuỳ. Tôi có sao nói vậy”. Chúng tôi hiểu sự mộc mạc của ông luôn đậm chất của người Miền tây Nam bộ và mừng cho ông đã tìm được TPCN Vương Lão Kiện để chủ động giải phóng bản thân khỏi sự giam cầm của bệnh run tay chân và sống hạnh phúc hơn khi hiện thực hóa ước mơ giảm run tay suốt nhiều năm trời.
Lan Anh
Ghi theo lời kể của chú Nguyện, Cà Mau