Câu chuyện của tôi: 20 năm sống với bệnh run tay

A- A+

Xin chào các bạn,

Tôi là Tim, 34 tuổi và bị run vô căn từ khi 14 tuổi. Xin chia sẻ với các bạn về câu chuyện 20 năm sống chung với bệnh run của mình.

Năm 14 tuổi, sau khi làm các xét nghiệm, tôi được kết luận bệnh run vô căn và phải sử dụng thuốc Propranolol. Từ đó, tôi gặp rất nhiều phiền toái vì chứng run tay của mình. Tới năm 20 tuổi, run ngày càng nhiều hơn, tôi đã phải tăng liều propranolol lên đến 120mg mỗi ngày.

Khi đó, tâm trí tôi luôn không tỉnh táo, tôi trở nên chậm chạp, mệt mỏi, và rồi tôi quen dần với chứng run tay. Cuối năm 20 tuổi, bệnh đã phát triển tới bước co giật cơ bắp và run toàn thân (run đầu và giọng nói có ít hơn một chút). Sau khi tìm hiểu trên internet, tôi quyết định mình phải làm điều gì đó để bệnh run đừng phát triển. Tôi tìm tới một bác sỹ chuyên khoa thần kinh để chẩn đoán lại, nhưng kết quả không thay đổi nhiều. Bệnh run không những không dừng lại mà nó ngày càng tăng chóng mặt.

Chứng run tay khiến cuộc sống trở nên căng thẳng

Chứng run tay khiến cuộc sống trở nên căng thẳng

Một năm trước, vì một số lý do cá nhân, vợ chồng tôi chuyển đến Florida, bệnh run của tôi vẫn tăng lên không ngừng mỗi ngày. Tôi bắt đầu xuất hiện tất cả các "cảm giác lạ" như ù tai, tê bì tay chân và một chân bị yếu đi trông thấy. Bàn chân luôn bồn chồn, đôi khi bước đi nhưng tôi cảm giác chân mình không chạm đất, và run khắp cơ thể. Nhất là khi tôi mất bình tĩnh, căng thẳng mệt mỏi thì tình trạng này càng trở nên tồi tệ. Khi tôi bình tĩnh lại, các triệu chứng giảm dần.

Tại đây, tôi gặp một nhà thần kinh học và ông giới thiệu cho tôi trang web của IETF (một tổ chức hỗ trợ những người run vô căn). Sau khi khám cho tôi, ông đảm bảo tôi bị run vô căn, chứ không phải bệnh nào khác. Tôi còn tìm gặp một số nhà tâm lý học, tất cả họ đều nói rằng tôi khỏe mạnh mặc dù gần đây tôi thường xuyên bị chóng mặt.

Cuộc sống của tôi đang thực sự rất căng thẳng. Bác sỹ thần kinh đã phải kê thêm thuốc an thần klonopin cho tôi. Tôi muốn mang tới cho vợ một cuộc sống tuyệt vời, nhưng với tình trạng chán nản hiện tại, tôi lại đang làm những điều ngược lại. Các bác sĩ tại Sarasota, FL đều nói rằng có lẽ tôi có vấn đề nào khác về sức khỏe ngoài bệnh run.

Thật may mắn, khi đọc trang web này tôi đã cảm thấy tốt hơn vì có rất nhiều bạn bị run vô căn cũng mô tả về các triệu chứng tương tự như tôi. Tôi đã chắc rằng mình không bị đa xơ cứng, teo cơ hay Parkinson.

Liệu câu chuyện của tôi có quen thuộc với bạn? Làm thế nào để chúng ta cùng đối mặt với chứng run? Có lẽ tôi là một trường hợp nghiêm trọng, và chắc chắn tôi sẽ phải cố gắng để cải thiện tình trạng của mình!

CHIA SẺ KINH NGHIỆM NGƯỜI BỆNH TRỊ RUN TAY CHÂN HIỆU QUẢ

Chia sẻ của Tim Theo nguồn: http://www.mdjunction.com/forums/essential-tremor-discussions/introductions-personal-stories/3684186-my-tremor-story