Chứng run tuy không nguy hiểm đến tính mạng nhưng lại gây rất nhiều phiền toái trong sinh hoạt, ảnh hưởng đến đời sống tinh thần, gây mất tự tin cũng như làm cho người bệnh trở nên khép kín và dễ dẫn đến tình trạng trầm cảm. Một giải pháp hỗ trợ điều trị tốt sẽ là tia hy vọng giúp người bệnh vượt lên số phận. Câu chuyện của ông Dương Quang Tình, Giám đốc Công ty TNHH &DV Mỹ Hoa, (Bắc Giang) với hành trình tìm lại cuộc sống bình thường sau một thời gian dài sống chung với bệnh run chân tay đã cho thấy điều đó.
Ông Dương Quang Tình bắt đầu câu chuyện kể về hành trình điều trị bệnh run tay
Không quá khó khăn để chúng tôi có thể tìm được đến nhà ông Dương Quang Tình, ngôi nhà khang trang, rộng rãi nằm ngay mặt đường thị trấn Vôi. Đón tiếp chúng tôi ngay từ cổng là khuôn mặt rạng ngời, viên mãn của người đàn ông vừa đi qua giai đoạn khó khăn, tuyệt vọng nhất trong cuộc đời, chống chọi với bệnh tật để hưởng trọn vẹn niềm vui tuổi già…
Dẫn khách vào nhà, tự tay pha trà rót nước, nụ cười vẫn không thôi rạng rỡ trên khuôn mặt luôn bừng sáng. Ông nói với một giọng đầy phấn khích : “Các cháu cứ ngồi đây, để bác được làm những việc này. Với những người bình thường, pha trà, mời khách chẳng có gì là đặc biệt, những với những người bị bệnh run chân tay như bác thì đó là sự xa xỉ, là một niềm khát khao đến cồn cào”.
Chăm chú nhìn những thao tác tráng chén, lấy trà, đổ nước vào ấm, cẩn thận rót từng ít trà vào mỗi chén… rồi lại đứng lên, đi lại liên tục trong nhà để tìm đồ ăn như thể thết đãi những người bạn từ xa tới, tôi nhận thấy niềm hạnh phúc vô bờ ánh lên trong đôi mắt ông.
Ông chỉ yên vị khi biết rằng những vị khách đặc biệt đang nhìn mình với sự bối rối, dè dặt. Hướng đôi mắt nhìn về phía xa, mọi thứ với ông chỉ mới như ngày hôm qua, ông nói: “Nếu các bạn đến đây một tháng trước, thì có khi tôi còn chẳng đủ tự tin để ngồi nói chuyện với các bạn chứ đừng nói tới việc rót nước, pha trà làm gì. Bệnh tật tưởng đã lấy đi tất cả niềm tin, niềm nhiệt huyết, để lại cho tôi là một con người hoàn toàn khác, một con người bằng da bằng thịt nhưng mặc cảm, tự ti, thu mình trong một không gian riêng…”.
Rồi ông kể cho chúng tôi nghe, đầu năm 1980, khi đứng trên bục giảng, đôi lúc ông cảm thấy dường như một bên tay không còn tuân theo sự điều khiển, nhất là khi mệt mỏi, xúc động hay mất bình tĩnh. Nhưng hiện tượng đó không kéo dài và thường mất đi nhanh chóng nên ông vẫn nghĩ đó là lẽ tự nhiên.
Khi dự án xây dựng khu nhà nghỉ tiện nghi, hiện đại của gia đình đang được khởi công, ông đã nhận thấy rằng chân tay mình không còn được linh hoạt, tay cầm bút, cầm phấn không còn được chắc chắn như trước nữa, ông vẫn “vô tư” nghĩ rằng sức khỏe yếu đi do làm việc căng thẳng, áp lực. Ông đã cho mình “quyền được chủ quan với những dấu hiệu bất thường của sức khỏe.
Cho tới năm 1994, bỗng một ngày ông phát hiện ra mình không thể ký được chữ ký trên tờ giao nhận vật tư xây nhà. Càng lo lắng thì biểu hiện run càng tăng, đầu tiên là một bên tay nhưng sau đó là cả hai tay. Và rồi, ông không thể “vô tư” được nữa, khi nhận thấy mình không thể cầm bút để vẽ, không thể tự rót chén trà mời khách, không thể bưng bát cơm ăn trọn vẹn. Dấu hiệu bệnh ngày càng tăng khi các sinh hoạt hàng ngày như đánh răng, rửa mặt cũng trở nên khó khăn với ông.
Cảm giác tự ti xuất hiện khiến ông không còn hứng thú với những cuộc nhậu với bạn bè, hay những buổi hàn huyên lúc rảnh rỗi, bởi hai tay ông không thể điều khiển được các hoạt động bình thường. Lúc này, ông mới thực sự lo lắng và nhận thấy rằng mình bị bệnh run chân tay chứ không đơn giản là vì tuổi tác.
Như người ta bảo, “mất bò mới lo làm chuồng”, ông bắt đầu tìm hiểu về những biểu hiện và được biết, mình bị mắc chứng run chân tay. Đây được coi là bệnh và cần điều trị sớm để phục hồi khả năng vận động bình thường của cơ thể.
Và rồi, ở đâu “mách” có phương thuốc hay, chữa trị hiệu quả, ông đều tìm đến với hi vọng có thể cải thiện tình hình sức khỏe của mình. Nhưng rồi, hàng chục bài thuốc đông y, tây y có cả mà những dấu hiệu bệnh không hề giảm. Càng đi sâu tìm hiểu bệnh, ông càng cảm thấy thất vọng. Và cú ‘sốc” tâm lý đến với ông khi có một bác sỹ trong vùng nói rằng bệnh này không thể chữa khỏi. Một ngày đầu năm 2013, tìm hiểu thông tin trên internet, ông vui mừng đọc được một bài viết của một vị giáo sư có nhắc đến những biểu hiện bệnh mà ông đang có, và tuyệt vời hơn nữa là ông tìm được thông tin về TPCN Vương Lão Kiện có thể hỗ trợ làm giảm dần các chứng run (run tay chân: cầm, nắm, đi đứng run rẩy; nói run run…) ở người cao tuổi, trong bệnh và hội chứng parkinson, do tai biến mạch máu não, do rối loạn thần kinh thực vật đồng thời giúp phục hồi khả năng vận động bình thường của cơ thể.
Trong ông đã bắt đầu nhem nhóm chút hi vọng “còn nước còn tát”, nhưng không phải không có chút nghi ngờ trước những công dụng của sản phẩm. Cẩn thận, ông gọi điện đến tư vấn, được nghe về các thành phần của sản phẩm với 8 vị đông y kết hợp với 3 vị tây y trong đó có Thiên ma, Câu đằng, là hai thảo dược quý, có tác dụng rất tốt trong việc điều trị bệnh run chân tay.
Yên tâm với những thông tin mà mình tìm hiểu về sản phẩm, ông tìm đến ngay hiệu thuốc gần nhà để tìm mua. Và điều bất ngờ ngoài sức tưởng tượng. Chỉ trong một tuần đầu tiên sau khi dùng sản phẩm Vương Lão Kiện, những biểu hiện run chân tay đã giảm rõ rệt. Và giờ đây, sau một tháng sử dụng, tay trái của ông đã có thể cầm nắm bình thường, còn tay phải đã bình phục đến 70%.
Chia sẻ của Dương Quang Tình sau một thời gian sử dụng sản phẩm Vương Lão Kiện
Ông chia sẻ: “Tôi thực sự rất hạnh phúc, cảm giác như lại được tái sinh lần nữa. Tôi không thể tin rằng giờ đây mình lại có thể ngồi đây, rót nước, pha trà cho các bạn. Rồi sáng sáng, tự mình làm những sinh hoạt hàng ngày, tập thể dục, chăm sóc và cho hơn chục con chim cảnh ăn…. Cuộc sống trước đây đã thực sự trở lại với tôi. Nói thật là tôi còn muốn đi loan báo cho tất cả mọi người, những ai đang bị mắc chứng bệnh như tôi, biết rằng, Vương Lão Kiện là sự lựa chọn tốt nhất. Nó đã mang lại cơ hội cho người bệnh được làm việc, hoạt động như bình thường. Giờ đây, tôi hoàn toàn yên tâm và tin tưởng rằng, với Vương Lão Kiện, chỉ trong nay mai thôi, tay phải của tôi sẽ hoạt động được bình thường”.
Chia tay ông khi mặt trời đã lên đến đỉnh đầu, nụ cười và lời hẹn sẽ quay trở lại Thủ đô chơi trong một ngày không xa của người đàn ông đã từng nghĩ cuộc đời mình sẽ chỉ quanh quẩn ở nhà bởi sự tự ti, mặc cảm về bệnh, giờ đây đã tìm lại được niềm vui sống, khiến tôi không khỏi cay cay nơi sống mũi. Và lời hứa sẽ giúp ông loan tin về công dụng của sản phẩm Vương Lão Kiện để những người bị bệnh run chân tay như ông được biết đến và sử dụng sản phẩm khiến tôi cảm nhận rõ trách nhiệm của mình.
CÁC BÀI VIẾT LIÊN QUAN:
Run vô căn và những điều cần biết
Vì sao chữa bệnh run tay bằng thuốc nam luôn cho hiệu quả cao?
Bệnh run tay giảm 80%, tôi nghĩ mình đã đi đúng hướng
5 năm tìm cách chữa bệnh run tay chân cho con
Song Vũ ghi theo lời kể của ông Dương Quang Tình
Tham vấn y khoa: Bác sĩ Tạ Đình Việt
Theo http://hoithankinhhocvietnam.com.vn
(*) Lưu ý: Mức độ đáp ứng với sản phẩm thay đổi phụ thuộc vào thời gian sử dụng, thể chất/cơ địa.. mỗi người.
Thực phẩm này không phải là thuốc, không có tác dụng thay thế thuốc chữa bệnh.